121 Hermione (phát âm
/hərˈmaɪ.əniː/ hər-MYE-ə-nee) là một
tiểu hành tinh rất lớn kiểu C, nghĩa là có bề mặt tối, có quỹ đạo thuộc
nhóm tiểu hành tinh Cybele, bên ngoài
vành đai chính. Thành phần cấu tạo của nó dường như bằng
cacbonat. Tiểu hành tinh này do
J. C. Watson phát hiện ngày 12.5.1872, và được đặt theo tên
Hermione, con gái của
Menelaus và
Helen trong
thần thoại Hy Lạp.Tiểu hành tinh này có dạng thùy kép - như các hình
quang học thích nghi (adaptive optics) chứng tỏ - hình thứ nhất được chụp trong tháng 12 năm 2003, bằng kính viễn vọng của
đài thiên văn Keck.
[1] Trong số nhiều kiểu hình dạng được đề nghị hợp với các hình ảnh, có một dạng giống như "người tuyết" (snowman) được coi là hợp nhất với tỷ lệ
tiến động quan sát thấy của tiểu hành tinh này.
[2] Trong mẫu "người tuyết", hình dạng của tiểu hành tinh này có thể xấp xỉ bằng 2 hình cầu gối lên nhau từng phần với 2
bán kính 80 và 60 km, mà các tâm điểm cách nhau 115 km. Một dạng hình
ellipsoid đơn giản bị loại bỏ.Việc quan sát
quỹ đạo của tiểu hành tinh này đã có thể cho phép xác định chính xác khối lượng của nó.
[2] Đối với mẫu "người tuyết" thích hợp nhất thì tỷ trọng của nó là 1.8 ± 0.2 g/cm³, cho một tình trạng xốp là 20%, và có thể chỉ ra rằng các thành phần chính là các vật thể rắn gãy, nứt, nhưng không là một đống sa khoáng mảnh vụn.Một
vệ tinh của tiểu hành tinh này được
kính viễn vọng Keck II phát hiện năm 2002 và hiện được đặt tên là
S/2002 (121) 1. Nó chưa có tên chính thức, nhưng tên "LaFayette" đã được một nhóm các nhà
thiên văn học đề nghị, ám chỉ tới tàu chiến được
hầu tước Lafayette bí mật sử dụng để tới
châu Mỹ giúp đỡ các người nổi dậy.